Kế hoạch giảng dạy lớp Hoa tuần từ 13/4-17/04 năm 2015

Kế hoạch hoạt động giáo dục lớp Hoa

Chủ đề 9: Nước, mùa hè và các hiện tượng thiên nhiên

KH Tuần 2: Các hiện tượng thiên nhiên và mùa hè

(Từ 13/4 -> 17/4/2015 )

Thứ 2 (13/4)

Thứ 3 (14/4)

Thứ 4 (15/4)

Thứ 5 (16/4)

Thứ 6 (17/4)

Trò chuyện sáng

- Trò chuyện về 2 ngày nghỉ ở nhà, được bố mẹ cho đi chơi những đâu

- Trò chuyện về các tranh ảnh trẻ sưu tầm được về các hiện tượng tự nhiên và mùa hè

 

 

 

Hoạt động góc

GDAN

- Hát+ VĐMH: Mùa hè đến

- Nghe: Em đi giữa biển vàng

- T/C: Nghe giai điệu đoán tên bài hát

KHKP

 

Mùa hè

HĐTH

Xé dán đồ dùng phù hợp với người sử dụng khi trời mưa

 

LQCC

 

Trò chơi S- X

 

 

 

LQCC

         

         Số 10(T1)

 

LQVH

Truyện cuộc phiêu lưu của những giọt nước

TD

-VĐ: Chạy liên tục 150m – Ném xa = 2 tay

- TC : Hái hoa dân chủ

 

 

HĐNT

- MĐ: Quan sát thời tiết, vẽ phấn, quan sát cây trong sân trường. Giải câu đố về nước và các hiện tượng tự nhiên. Xem tranh truyện cuộc phiêu lưu của những giọt nước

- VĐ: Rồng rắn lên mây, Thả đỉa ba ba, Chèo thuyền,Ai nhanh nhất

- Chơi tự do

 

HĐ góc

-Phân vai: Bán hàng: Bán các loại ô, nón, tranh ảnh về nước

- Góc khoa học: Pha màu nước, đong nước

- Hướng dẫn trẻ xây công viên nước

- Dạy trẻ làm ô, nón

 

 

HĐC

Vận động sau khi ngủ dậy

- Trang trí lớp theo chủ điểm mới

- Hướng dẫn trẻ pha màu nước

- Giải câu đố và làm bù bài

- Trẻ chơi góc

- Hoàn thiện bài xé dán mưa

- Ôn cách trải răng

- Bù bài tập thiếu cho trẻ

- Ôn các chữ cái đã học

- Liên hoan văn nghệ

- Nêu gương, phát bé ngoan

 

 

 

 

Lời bài hát: Mùa Hè Đến –

 

Mùa hè đến chim hót vui

Bướm vờn hoa lượn bay trong nắng
Mùa hè đến mùa hè vui
Chim hót ca đón mùa hè sang
Mùa hè đến chim hót vui

Bướm vờn hoa lượn bay trong nắng
Mùa hè đến mùa hè vui
Chim hót ca đón mùa hè sang

 

 

 

 

 

 

 

 

                                                             Cuộc phiêu lưu của giọt nước

Ngoài hiên, những giọt mưa rơi tí tách… tí tách… nghe thật vui tai. Những giọt mưa đang nhảy múa, ca hát và trò chuyện với nhau. Các bạn mưa trong suốt, long lanh, thật đẹp.

      - Chào bạn! - Một giọt mưa lên tiếng.
      - Vâng, chào bạn! - Một giọt mưa khác trả lời.
      - Mình là Ngâu, mình rất muốn được làm quen với bạn!
      - Mình là Sương, mình cũng vậy…

Hai giọt mưa vui vẻ bắt chuyện với nhau, rồi cầm tay nhau cùng chạy nhảy lan xa. Trong câu chuyện, Ngâu hỏi Sương đến từ đâu? Sương kể cho bạn nghe câu chuyện của mình. Theo lời kể, Sương được sinh ra ở một nơi rất xa, trong thung lũng ở một vùng núi sâu. Nhà của Sương là một chiếc hồ rất rộng. Sáng ngày, Sương vui vẻ, đùa giỡn cùng các anh chị em trong hồ. Một ngày kia, mẹ Hồ gọi Sương đến và thủ thỉ nói:

      - Sương, con yêu quý! Con đã  lớn rồi. Đã đến lúc con phải ra đi, làm việc giúp ích cho đời như các anh chị em khác của con. Con hãy đi đi, đi thật xa, làm nhiều việc tốt, hãy xứng đáng là một giọt nước tốt.
      Sương trả lời:
      - Nhưng con muốn ở nhà cơ, con không muốn đi đâu, con ở nhà cùng mẹ, cùng các em, ở nhà thích lắm.
       - Con yêu quý! Cuộc sống ngoài kia, rất nhiều con người, cây cối và muôn thú cần đến con. Con hãy ra đi làm nhiều việc tốt cho đời, rồi một ngày con trở lại đây kể cho ta nghe những việc con làm được, ta sẽ rất mừng.

Tuy Sương không muốn rời khỏi nhà, nhưng Sương biết mình cần phải ra đi để mang lại niềm vui cho cuộc sống. Sương từ giã mẹ Hồ lên đường cùng nhiều chị em khác.

Trên đường đi, Sương gặp và làm quen với một chú cá nhỏ. Sương chui vào mang tai chú cá lấy giúp chú bụi bẩn ra khỏi các lớp mang. Chú cá cảm ơn Sương, Sương chào chú cá rồi rẽ sang một lối khác đến trung tâm tiếng trung tại hà nội. Sương lại tiếp tục cuộc hành trình của mình. Hoa cỏ hai bên đường reo vui chào đón các bạn nước. Một số các anh chị của Sương rẽ sang ngang, chui vào mạch rễ của cây. Một chị nước quay ra chào Sương:
       - Em đi mạnh giỏi nha, chị vào tiếp sức cho các bạn cây đây.
       Sương chào chị rồi lại vui vẻ lên đường.

Đường đi  khá gập ghềnh, mấp mô nhiều đá, Sương tựa lưng vào một phiến đá để nghỉ lấy sức. Đang nằm nghỉ, Sương nghe được câu chuyện của một người cháu đang nói chuyện với bà.

       - Bà ơi! đến suối rồi bà à. Bà ngồi nghỉ đi, để cháu đi kiếm chút gì cho bà ăn tạm. Qua con suối  này, đi thêm một đoạn nữa là bà cháu mình tới nơi rồi.
Người cháu đỡ bà ngồi xuống phiến đá cạnh con suối rồi chạy biến đi đâu một lúc, khi về mang trên tay một nải chuối rừng. Hai bà cháu ngồi ăn rồi nghỉ ngơi một lúc. Người cháu đứng dậy nói:

      - Bà ơi! Bà lên lưng để cháu cõng, đá ở đây trơn lắm, nước lại chảy mạnh nữa.
      - Thôi cháu à, chân tay bà còn khoẻ, để bà tự đi được rồi. - Bà trả lời.
      - Không, bà cứ để cháu cõng, cháu lớn rồi, cháu khoẻ lắm! - Người cháu nói.

Bà đành ngồi lên lưng đứa cháu. Người cháu chậm rãi dò từng bước xuống con suối. Sương nghe đến đây liền chạy ra nói với các bạn nước:

       - Các bạn nước yêu quý, phía trước đang có một người cháu hiếu thảo cõng bà qua con suối, chúng mình chảy qua đó thật khẽ nha, đừng để người cháu trượt chân.
 Nghe Sương nói vậy, các bạn nước giảm tốc độ, chạy chầm chậm qua đoạn có hai bà cháu. Duy nhất chỉ có nước Nâu không nghe lời, nó vẫn tinh nghịch lao thật nhanh. Sương thấy vậy lao theo ôm nước Nâu lại, Sương hỏi nước Nâu:

       - Sao bạn lại làm thế?
       Nước Nâu trả lời:
       - Mình chỉ muốn thử lòng can đảm của người cháu thôi mà, với lại có ngã chỗ nước nông này cũng không đau đâu.
       - Không được bạn Nâu à! Bạn làm như thế là sai rồi. Bạn biết không? Chúng ta phải sống có ích. Bà già rồi, nếu bị ngã thì đau lắm, Nâu không thấy thương bà sao?

 Nghe Sương khuyên giải, Nâu cúi mặt không nói gì. Một lúc sau, Nâu nói: “Nâu hiểu rồi, Nâu sẽ không làm như thế nữa!”. Sương gật đầu mỉm cười rồi cùng các bạn tiếp tục lên đường tham gia khóa học tiếng trung. Sương cùng các bạn chảy suốt ngày, suốt đêm, khi vui vẻ ca hát, khi tí tách đùa cùng chị gió, lúc lại êm đềm trôi.

 Đến một hôm, Sương chảy ra khỏi khu rừng, hòa mình vào một dòng sông. Ở đây, Sương gặp các bạn có màu da rất lạ. Da của Sương trong suốt, còn da của các bạn ấy màu đỏ. Thấy lạ, Sương bắt quen rồi hỏi:
       - Các bạn từ đâu tới mà có màu da lạ vậy?
       Người bạn của Sương mỉm cười trả lời:
       - Mình sinh ra ở một vùng núi cao, chảy qua rất nhiều đồi núi với đất đỏ ba-dan, mới ra đến đây nên da của mình được nhuộm màu đỏ phù sa. Nghe các anh chị mình nói mang trong người nhiều chất phù sa thế này sẽ rất giúp ích cho ruộng đồng các bác nông dân.

Sương nghe bạn nói thì rất thích thú và xin gia nhập cùng các bạn nước phù sa. Trên đường đi, các bạn kể cho nhau nghe bao nhiêu là chuyện đã gặp trên đường và khoe mình đã làm được nhiều việc tốt như thế nào. Bỗng Sương nhìn thấy một bạn mặt rầu rầu, Sương tiến lại gần bắt chuyện:

       - Bạn ơi! Bạn làm sao thế? Sao bạn lại buồn?
       Giọt nước buồn ngẩng lên nhìn Sương:
       - Mình buồn lắm bạn à, mình không phải là một giọt nước tốt.
        Sương hỏi:
       - Có chuyện gì xảy ra với bạn à, nói cho mình nghe đi!
       Giọt nước buồn bã trả lời:
       - Ngày trước, khi mình rời khỏi nhà ra đi, mình bị các bạn xấu rủ rê, chỉ vì nhẹ dạ cả tin, mình đã cùng các bạn xấu đã tạo nên một cơn lũ cuốn đi bao nhiêu ngôi nhà, ngập hết ruộng đồng, tan nát bao tổ ấm. Nhìn các bạn nhỏ nhếch nhác, không còn nhà để về, mình ân hận lắm. Ngay sau đó, mình bỏ các bạn xấu và tìm ra nơi đây để giúp đỡ mọi người, chuộc lại lỗi lầm.

- Bạn đã biết nhận ra sai lầm, để làm lại, trở thành giọt nước tốt, như vậy là bạn đã biết cái đúng, cái sai rồi. Thôi bạn đừng buồn nữa, hãy vui lên. Bạn nên coi quá khứ như một bài học để sống tốt đẹp hơn. - Sương khuyên giải.

Giọt nước buồn cảm ơn Sương đã chia sẻ với mình. Và giọt nước buồn tự hứa với Sương sẽ sống thật tốt để giúp đỡ mọi người. Các bạn lại vui vẻ lên đường.

Một buổi sáng, trên đường đi, các bạn nước gặp một trạm bơm. Các bạn nước biết mình phải có một sự lựa chọn. Một bạn trong nhóm hỏi Sương:

        - Bạn Sương ơi! Giờ bạn có theo bọn mình vào trong máy bơm để chảy ra cánh đồng giúp các bác nông dân cày cấy không? Hay bạn theo các bạn khác đi ra phía biển ?

Sương đắn đo một chút, Sương cũng muốn ra biển khơi để thỏa sức vùng vẫy. Nhưng có lẽ Sương sẽ ở lại giúp các bác nông dân. Sương theo các bạn vào máy bơm. Khi trở ra, Sương thấy mình chảy trong một con mương nhỏ mà hai bên bờ, cỏ được phát gọn gàng. Ngước lên phía trên, thấy cánh đồng thật đông vui, nhộn nhịp, Sương thích lắm. Họ vừa làm vừa kể biết bao nhiêu chuyện vui, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi mà họ vẫn cười, vẫn nói thật đáng yêu ở trung tâm tiếng hoa. Sương chảy đến một chiếc gàu rồi thấy mình tung bay trên không, rơi xuống một mảnh ruộng nhỏ. Sương nhanh chóng hòa mình vào lòng đất, thấy trái tim ấm áp biết bao. Đêm đó, Sương nằm yên không chảy nữa, Sương bắt chuyện với bác Đất và bác Đất kể cho Sương nghe về các bạn của Sương đã giúp các bác nông dân như thế nào…

Ngày hôm sau, nắng rất to. Quá trưa thì Sương thấy minh lơ lửng, Sương đang bốc hơi. Sương đã nghe bác Đất nói, có nhiều giọt nước bốc hơi tụ thành mây, mây nặng rồi lại đọng thành những giọt mưa rơi xuống. Lúc này, Sương thấy nhớ nhà ghê lắm, muốn về với mẹ Hồ, muốn kể cho mẹ Hồ nghe những chuyện tốt mà mình làm được. Toan nhờ chị gió thổi mình về phía mẹ Hồ. Nhưng Sương chững lại, tự nghĩ những việc mình làm chưa nhiều, chưa thấm vào đâu so với các bạn. Sương lại thôi không bay về phía mẹ Hồ nữa. Và Sương rơi xuống trước mái hiên một ngôi nhà nhỏ trong xóm. Ở đây, Sương gặp bạn Ngâu.

Sương kể xong câu chuyện về mình thì Sương và Ngâu chảy ra một ngã ba có hai rãnh nước. Sương hỏi bạn Ngâu:
       - Giờ Ngâu muốn đi đâu?
       Bạn Ngâu nói:
       - Mình ra cánh đồng đây, mình chưa ra đó bao giờ. Thế còn bạn?
       - Mình chảy ra ao, sẽ giúp bác nông dân thay nước cho cá! – Sương nói.
       - Vậy mình chào bạn, chúc bạn sẽ giúp được nhiều người, để cuộc sống có ích hơn.

Sương và Ngâu chia tay nhau, Sương lại tiếp tục lên đường thực hiện sứ mệnh của mình cùng những cuộc phiêu lưu mới.



 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

9